Thứ đầu tiên anh muốn kể với em Là thứ mà anh hay nhậu nó nhất Khi tiền trong túi đã sắp hết Những thứ bình thường cũng nhậu hết cả chai Tiết canh vịt kia không biết có tự bao giờ Có khó gì đâu mà chỉ cần… con vịt Vặt gần hết lông cổ rồi đem cắt tiết Bỏ thêm mắm và đường cho nó khỏi đông Vịt làm xong ta chỉ nên lấy bộ lòng Mà ăn nhiều thì chặt thêm cái cổ Luộc chín kĩ rồi đem băm cho nó nhỏ Ít ớt hành rau rác bỏ thêm vô Khi xong rồi ta dàn đều ra tô Pha nước luộc với tiết canh khi nãy Đổ hết vào tô và nhớ đừng đụng đậy Khi đông rồi ta cứ thế ăn ngay Nếu đang nhậu mà tiết canh vịt hết đi Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng Có ngon lắm thì dân nhậu vẫn biết Các món này không bằng tiết canh vịt đâu Cũng như mình trong lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nhớ về tiết canh vịt Dẫu nơi này chỉ có thịt cầy là có thể thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ… tiết canh vịt cứ chênh vênh Con vịt vô tri cạnh loài người song hành Chẳng thù oán mà khi nào cũng có thể chết Chẳng có tội mà khi nào cũng bị giết Chỗ nhậu nào tiết canh vịt cũng lên ngôi Không thể thiếu tiết canh vịt trên mỗi bước đường đời Dẫu cúm gà ta cũng không sợ hãi Nhưng anh nhậu với em bởi vì em… ngược lại Gắn bó cả đời với da bò quấn lá sung Hai món nhậu cứ thế tồn tại song song Sẽ dừng nhậu khi không còn gì hết Chỉ còn một là ta còn nhậu tiếp Nếu không có gì … đến chiều … là hết ba chai. (st)